“Sếp ơi, em không phải là bỏ chạy, em chỉ đang đi theo đuổi giấc mơ — nhân tiện trốn luôn cuộc họp phòng ban vào mỗi chiều thứ Sáu.” Câu này có lẽ không nên thật sự xuất hiện trong đơn nghỉ việc, nhưng tinh thần thì rất đáng học hỏi. Trước khi bấm nút “gửi” trên DingTalk, phần mở đầu chính là hàng rào then chốt quyết định liệu sếp sẽ trợn mắt hay bật cười. Đừng bắt đầu bằng những lời nghiêm túc kiểu “Cảm ơn công ty đã dìu dắt”, nghe giống hệt bài văn thời tiểu học “Ước mơ của em” — chân thành thì có, nhưng chẳng để lại ấn tượng gì.
Thay vì kể lể thẳng thừng, hãy thử mở đầu bằng một khoảnh khắc vừa kỳ cục vừa chân thực: “Còn nhớ hôm tháng trước hệ thống server sập không? Em一边 ăn mì gói,一边 dùng语音 DingTalk chỉ đạo anh IT Tiểu Vương khởi động lại hệ thống, còn sếp thì gửi vào nhóm một biểu cảm ‘Cố lên’. Khoảnh khắc đó, em như thấy được sự kết hợp hoàn hảo giữa công nghệ và tình người.” Cách mở đầu như vậy vừa cho thấy sự tận tụy với công việc, vừa tạo cảm giác gắn bó qua kỷ niệm đồng cam cộng khổ, lại khéo léo khen sếp biết đồng cảm.
Sự hài hước ở đây không phải là mỉa mai, mà là dùng tiếng cười để bọc lấy sự chân thành. Bạn có thể tự chế giễu: “Ba năm qua, em học được cách giữ tỉnh táo trong buổi họp sáng, và cách dịch câu ‘tối ưu thêm chút nữa’ thành ‘làm lại tám lần’.” Kiểu mở đầu như thế khiến sếp cười xong mới chợt nhận ra — à, thằng này rõ ràng rất hiểu chuyện, và cũng rất tình cảm.
Cảm ơn và hồi tưởng: Chia sẻ khoảng thời gian đẹp tại công ty
Cảm ơn và hồi tưởng: Chia sẻ khoảng thời gian đẹp tại công ty
Trong hành trình này, em học được ba điều: Thứ nhất, chức năng “đã đọc” trên DingTalk còn tàn nhẫn hơn người yêu cũ; thứ hai, việc lén nấu mì gói trong phòng trà giờ nghỉ trưa là kỹ năng sinh tồn cơ bản; thứ ba, thì ra “ngày mai sửa tiếp” lại là lời nguyền phổ biến nhất trong quản lý dự án. Những trải nghiệm quý giá này, đều do công ty dạy em bằng máu lệ (và tiền làm thêm giờ).
Đặc biệt cảm ơn Tiểu Mỹ bộ phận hành chính, hôm em quên mang thẻ bảo hiểm y tế, cô ấy lại rút từ ngăn kéo ra danh sách ghi “Người liên lạc khẩn cấp: Mèo – A Hoa”, kèm theo một gói giấy vệ sinh — khoảnh khắc đó em suýt muốn rút tiền hưu trí ra cầu hôn cô ấy. Còn lần tiệc tất niên công ty, ai đó bốc trúng giải thưởng lớn là “cây chổi của bác lao công”, cả văn phòng cười đến mức báo động cháy suýt kêu vang, cây chổi ấy giờ vẫn treo trong phòng khách nhà em, coi như “di vật truyền cảm hứng nơi công sở”.
Cảm ơn cả đội đã chịu đựng mỗi lần họp em đều nói “em chỉ nói năm phút thôi”, rồi nói ba mươi phút còn kèm theo hiệu ứng PowerPoint. Cũng cảm ơn sếp, dù em gửi trên DingTalk mười lần dòng chữ “em tới rồi”, thực ra người còn đang cuống cuồng bấm nút “gửi” trên tàu điện ngầm, sếp chưa từng vạch trần vụ lừa đảo trực tuyến kéo dài hai năm này.
Những ký ức này, giống như file trong máy tính em mang tên “bản cuối cùng_v3_thật sự cuối cùng_đừng sửa” chưa từng xoá đi, lộn xộn nhưng ấm áp, và chắc chắn xứng đáng được lưu trữ.
Lý do và giải thích: Vì sao chọn ra đi
Lý do và giải thích: Vì sao chọn ra đi, phần này không phải để bạn than vãn chính trị văn phòng đen tối thế nào, cũng không phải để tiết lộ sếp lén in thẻ Pokémon bằng máy in công ty. Không không không, chúng ta cần là “rời đi một cách thanh lịch, như một con chim cánh cụt mặc vest”.
Thành thật mà nói, em không rời đi vì mỗi ngày điểm danh trên DingTalk giống như đang yêu một cái máy, cũng không phải vì giờ nghỉ trưa luôn diễn ra vở kịch trinh thám “Ai ăn trộm cơm hộp của tôi”. Lý do thực sự là — linh hồn nhà thám hiểm trong em gần đây bắt đầu phát tín hiệu cấp cứu từ sao Hỏa. Các nhà khoa học nói rằng, mỗi người ít nhất nên đổi một bầu khí quyển trong đời, nếu không linh hồn sẽ gỉ sét. Em không muốn đợi đến lúc nghỉ hưu mới phát hiện mình chỉ còn đống tin nhắn DingTalk chưa đọc và một tấm bằng “thưởng chuyên cần”.
Tất nhiên, em cũng không đột ngột muốn đi mở tiệm trà sữa ở Nam Cực. Mà là, cuộc sống giống như nhóm chat DingTalk, ở lâu quá sẽ bị xóa nội dung, đến lúc cần rời đi thì đừng chần chừ, kẻo lỡ chuyến tên lửa tiếp theo đến với giấc mơ. Em cần đi tìm thử thách mới, ví dụ học cách thương lượng với người ngoài hành tinh mà không cần phần mềm dịch thuật, hoặc chinh phục thành tựu khó nhằn kiểu “liên tục một tháng không đi trễ”.
Xin hãy tin rằng, đây không phải là trốn chạy, mà là nâng cấp. Giống như nhân vật trong game lên đủ level rồi chuyển nghề, em cũng đến lúc mở khóa cây kỹ năng mới của đời người.
Kế hoạch tương lai: Bước tiếp theo của bạn
Kế hoạch tương lai: Bước tiếp theo của bạn, nghe giống hệt dòng chữ em viết trong sổ lưu bút hồi tiểu học “Lớn lên muốn làm nghề gì”. Nhưng lần này, em không muốn làm cảnh sát hay phi hành gia nữa — khoan đã, thật ra em đúng là muốn làm phi hành gia! Sếp đừng lo, em không đi phỏng vấn ở NASA đâu, mà là chuẩn bị dựng kính viễn vọng trên ban công nhà, cứ từ từ quan sát xem sao Hỏa có đăng tuyển dụng không.
Nói thật đi, nghỉ việc không phải là trốn tránh thực tại, mà là lao vào một vũ trụ song song khác. Em dự định dùng khoảng thời gian tới để học cách thuần hóa rồng — dĩ nhiên, “rồng” ở đây là chỉ giấc mơ khởi nghiệp nóng tính của em, còn “thuần hóa” nghĩa là mỗi ngày uống mười ly cà phê, thức đến độ hồn lìa khỏi xác. Nếu mọi chuyện thuận lợi, em có thể sẽ mở xe bán đồ ăn với món đặc sản “súp chữa lành tâm hồn cho cựu nhân viên văn phòng”, món招牌 là “súp Sếp Không Bao Giờ Gặp Lại”, tặng kèm thuốc解độc cho tính năng “đã đọc không hồi âm” trên DingTalk.
Cũng có khả năng em sẽ chuyển sang làm dân du mục số, ngồi bên biển Thái Lan viết tiểu thuyết, nhân vật chính là một nhân viên văn phòng sống sót suốt mười năm nhờ chức năng trả lời tự động trên DingTalk. Tóm lại, bước tiếp theo của em có thể là học cao hơn, khởi nghiệp, hoặc đăng ký tham gia chương trình thực tế
Kết thúc và chúc phúc: Để lại ấn tượng tốt đẹp
Kết thúc và chúc phúc: Để lại ấn tượng tốt đẹp, giống như món tráng miệng sau bữa tiệc thịnh soạn, dù món chính có ngon đến đâu thì cũng cần một kết thúc để lại dư vị sâu đậm. Thư nghỉ việc trên DingTalk của bạn cũng vậy, không thể viết xong “em đi đây” rồi tắt ngúm, kiểu đó giống hệt đồng nghiệp gửi tin xong liền biến mất trong nhóm, không để lại bóng dáng. Vì vậy, đã đến lúc thể hiện sự dịu dàng và hài hước cuối cùng của bạn.
Bạn có thể chân thành cảm ơn công ty đã tạo điều kiện trưởng thành, ví dụ: “Cảm ơn mọi người đã chịu đựng em suốt ba năm nghiện cà phê và vô số lần khởi động lại DingTalk”, rồi thêm chút chất kịch tính: “Dù em sắp rời chiến trường này, nhưng trái tim em sẽ mãi ở lại cùng mọi người tăng ca đến tận đêm khuya.” Cách diễn đạt như vậy vừa ấm áp vừa không gượng gạo, khiến sếp đọc xong không nhịn được mà nhấn nút like.
Lời chúc phúc càng là sân khấu để thả sức sáng tạo. Đừng chỉ viết “chúc công ty phát triển thịnh vượng”, nghe như do AI tạo ra. Hãy thử: “Chúc mọi người trong những ngày không có em, vẫn điểm danh đúng giờ, duyệt đơn thuận lợi, và không bị cuộc gọi thoại DingTalk dọa tim ngừng đập.” Hoặc phóng đại hơn: “Nếu tương lai gặp khủng hoảng lớn, nhớ nhắn em nhé — dù có thể lúc đó em đang nuôi chim cánh cụt ở Nam Cực, nhưng nhìn thấy chấm đỏ chưa đọc vẫn sẽ thấy đau lòng.”
Cuối cùng thêm một câu: “Giang hồ không gặp, DingTalk thường liên!” để lời chia tay không nặng nề, mà như lời mở màn cho một buổi tiệc chia tay. Dù sao thì, ai mà không muốn nhớ về một người ra đi với nụ cười, còn không quên gửi một biểu cảm vui nhộn chứ?